Tìm lại tình yêu ngày xưa

Thứ Tư, Tháng Sáu 17th, 2015

Chị là cây văn nghệ nổi tiếng toàn trường, học hành lại chăm chỉ. Anh phải kiên trì theo đuổi chị suốt mấy năm đại học, chị mới xiêu lòng rồi đồng ý cưới anh.

Tìm lại em ngày xưa
Tốt nghiệp bằng ưu của trường đại học danh tiếng, chị nhanh chóng xin được việc ngon, đúng chuyên ngành, song chỗ làm xa quá. Anh chị hai năm sau khi bỏ kế hoạch rồi mà không có được mụn con.
Chị đi chạy chữa, bác sỹ yêu cầu phải theo dõi, nên hạn chế đi lại, chị đành lòng, nuối tiếc từ bỏ công việc yêu thích. Cùng lúc đó sự nghiệp của anh đang phất thấy rõ.
Và thật kỳ diệu khi chị mang thai đôi, chị luôn coi đây là điều may mắn lớn nhất ông trời dành cho mình. Tuy nhiên bên cạnh đó là những vất vả, hồi hộp, âu lo cho đến tận ngày sinh nở. Để giải phóng sức lao động, anh mua máy giặt, máy rửa bát, máy hút bụi… tất tật để đỡ đần chị việc nhà.
Nhưng cuộc sống có con mọn đâu phải như thế là đã đủ đầy, chưa kể liên tục phải tuyển người giúp việc, do không như ý. Đến một bác ngoài năm mươi, tương đối nhanh nhảu biết việc, nhưng lại ẩu vậy mà chị cứ góp ý thì anh lại bênh. Rốt cuộc họ coi thường chị ra mặt, nói chị may mắn nên mới có người chồng tốt như thế, mà thực ra chị cũng là ăn bám chồng, chứ hơn gì… Tức quá chị nhất định cho nghỉ, để rồi tìm mãi chả được ai, chị cứ quay cuồng, căng thẳng thêm cáu với anh.
Trong khi đó anh tỉnh bơ nói mình cần thời gian để đi giao lưu, thư giãn sau ngày làm việc cật lực, mang tiền về phục dịch cái nhà này. Chị hỏi anh tìm niềm vui bên gia đình, thích thú ngắm nghía nụ cười của con trẻ không phải nghỉ ngơi hay sao, anh im lặng và vẫn bỏ ra ngoài rong chơi, nói mãi mỏi mồm, chị liền thôi.
Anh bắt đầu thấy vợ sao cũ kỹ thế, kém cỏi chẳng còn được nuột nà như xưa, suốt ngày chuyện con cái không gì khác. Anh cau có và trách móc vợ nhiều hơn, rồi anh tam su: “Em có đi làm đâu mà biết, giờ cạnh tranh khốc liệt thế nào, áp lực ra làm sao”.
Câu ấy khiến hai vợ chồng càng thêm xa cách, chị tự ái chẳng thèm nhờ vả chồng bất cứ gì nữa…
Cũng từ đó chị bừng tỉnh biết rằng cần phải thay đổi mình, tự chị cũng thấy mình trì trệ quá rồi. Con được hơn hai tuổi chị cho chúng đi học và bắt đầu tút tát lại bản thân. Chị tân trang cả hồ sơ đem nộp.
Chị trúng tuyển chân quản lý hành chính một công ty nước ngoài mới toanh, đang chập chững tiếp cận thị trường trong nước. Mặc kệ chồng ý kiến, chị cứ hoạt động liên tục như cô bí thư đoàn năng nổ thủa nào.
Sếp chị không ngờ người phụ nữ trẻ trung ấy kinh nghiệm lại dồi dào, nhiệt huyết luôn tiềm ẩn đến vậy. Thi thoảng liên hoan gặp gỡ dâu, rể công ty, sếp lại bắt tay anh và luôn miệng suýt xoa, không ngại ngợi khen chị hết lời.
Anh bắt đầu dè chừng nhìn vợ với ánh mắt khác, mặc dù vẫn ra mặt lấy uy làm chồng càu nhàu khi chị mang cả việc về nhà tranh thủ làm lúc con ngủ. Anh nín thở dõi theo và thấy chị dường như càng ngày càng được trọng dụng, và ông sếp có vẻ rất quan tâm đến chị.
Hôm ấy một cuốn sổ rơi ra, bên trong có hình vẽ và nét chữ nước ngoài lạ, nắn nót, cứng cỏi, hẳn là của một người đàn ông. Anh có thể dịch được những lời trêu đùa, động viên rất lịch sự và kịp lúc…
Anh chợt thấy hồi hộp và trong trạng thái có phần hoang mang, lo sợ, anh tự vấn, đã bao lâu rồi anh không nắm tay vợ hoặc có những hành động lãng mạn tương tự? Sau đó anh liền lục lọi ký ức, rồi cố công suy nghĩ, để tìm lại dấu tích tinh yeu ngày nào, mong cứu vãn những gì mà không khéo sẽ tuột khỏi tay. Liệu đã muộn chưa?

"Những thông tin trên chỉ mang tính chất giải trí tham khảo không cổ xúy cho các hành vi phạm pháp, cảm ơn bạn đã theo dõi hết bài viết. "