Yêu đơn phương, nước mắt chan hòa cùng nỗi đau

Thứ Hai, Tháng Tám 3rd, 2015

Giờ cậu đang rất hạnh phúc với người yêu mới phải không, cũng cùng chí hướng với cậu nhỉ. Nhìn hai người đẹp đôi lắm, thật đấy. Tôi thấy cậu cười rất hạnh phúc, chỉ tiếc là nụ cười đó không dành cho tôi.

>>> Những câu chuyện ngoai tinh

Bao lâu rồi mình không nói chuyện với nhau? Cậu vẫn khỏe đấy chứ? Tôi thì không khỏe chút nào. Tâm trạng không tốt thì sao khỏe được. Tôi nhớ cậu lắm, mỗi khi nghe bài hát “Viên đá nhỏ” tôi lại nhớ cậu, nhớ đôi mắt tuyệt đẹp và cả giọng nói của cậu. Từng câu từng chữ cứ như viết về tôi và cậu. Tôi không biết cậu có đọc được những lời tamsu tận đáy lòng này không, nhưng tớ vẫn phải nói, nói ra cho vơi nỗi nhớ, nỗi buồn cô đơn của tớ về một tình yêu đơn phương 10 năm này,của tớ.

Từ nhỏ tôi đã rất mạnh mẽ, cứ nghĩ dù có chuyện gì xảy ra cũng dũng cảm đối mặt, sẽ không bao giờ rơi lệ nhưng khi nhớ đến cậu thì nước mắt chảy ra. Cậu rất đẹp, thật đấy, tôi chưa bao giờ khen cậu như những bạn học khác nhưng trong lòng luôn thừa nhận điều đó. Tôi rất thích ánh mắt của cậu, nhìn như có nắng vậy, rất sáng, rất ấm áp. Cậu cười cũng rất đẹp, nụ cười tỏa nắng làm mê mệt bao người.

Lên cấp ba không học chung nữa, tôi cảm thấy bản thân như đang biến thành một cỗ máy, hoàn toàn thu mình với mọi người. Tôi ít cười, ít nói nên khó có bạn. Tôi vẫn dò hỏi bạn cũ tin tức của cậu. Cậu đã chia tay người yêu hồi cấp hai và tập trung học hành. Từ một con người nghịch ngợm cậu đã trở thành một học sinh chăm chỉ và hoàn mỹ. Cậu muốn làm bác sĩ tiếp nối ba cậu, tôi vẫn thường tưởng tượng không biết cậu mặc áo blouse trắng trông như thế nào, chắc là đẹp lắm, hẳn sẽ có nhiều người mê mệt.

tey-don-phuong-trong-10-nam

chỉ tiếc là nụ cười đó không dành cho tôi

Đã 10 năm kể từ ngày quen biết, sáu năm không chính thức ngồi lại nói chuyện rồi, tôi vẫn dõi theo cậu, rảnh rỗi là vào Facebook của cậu ngắm hình dù từ khi kết bạn chưa bao giờ nói chuyện. Có lẽ tôi chỉ là một cái tên chìm nghỉm trong danh sách 2000 bạn của cậu. Tôi ước gì được nghe cậu nói câu đó một lần nữa, câu nói chỉ có hai ta biết.

Giờ cậu đang rất hạnh phúc với người yêu mới phải không, cũng cùng chí hướng với cậu nhỉ. Nhìn hai người đẹp đôi lắm, thật đấy. Tôi thấy cậu cười rất hạnh phúc, chỉ tiếc là nụ cười đó không dành cho tôi. Tôi thật sự không phải thích cậu nữa mà là yêu cậu mất rồi. Tôi không dám nói với ai, kể cả cô bạn thân nhất vì cô ấy là bạn thân của cậu và cũng gần nhà cậu. Ai cũng nghĩ tôi chưa yêu đương bao giờ, thậm chí còn bị cho là lạnh lùng nhưng thật ra tôi có một mối tình đơn phương khắc cốt ghi tâm chôn chặt trong tim. Tôi không hối hận vì đã giấu kín tình cảm với cậu. Tôi không biết giải thích thế nào nhưng cảm thấy bây giờ rất tốt, tôi và cậu luôn giữ ấn tượng tốt về nhau, lâu lâu khi vô tình gặp nhau qua bạn bè cũng có thể gật đầu chào rồi cười nói vui vẻ thoải mái.

yeu-don-phuong-10-nam

Tôi cô đơn

Cậu ngày càng trưởng thành, chững chạc và ra dáng bác sĩ tương lai hơn rồi. Được học ở trường đại học mệnh danh là trường quý tộc, tôi đang dần hoàn thiện mình để chuẩn bị tiếp nhận việc kinh doanh của gia đình. Trước đây tôi rất ghét áp lực đó nhưng giờ lại cám ơn vì nó đã giúp tôi bớt nhớ cậu. Tôi cũng thay đổi phong cách của mình từ tóc tai cho đến quần áo, đời sống cũng phong phú hơn trước kia, có điều tôi vẫn không thể để ý chàng trai nào, không có ai cho tôi ấn tượng như cậu.

Thỉnh thoảng khi cô đơn tôi vẫn nhớ về cậu rồi nhìn ra cửa sổ khóc một mình. Nhìn những người danong, phụ nữ họ hạnh phúc nắm tay nhau mà đôi lúc tớ cũng chạnh lòng. Dạo này tôi hay nghĩ đến cậu, đêm đến lại bật bài “Viên đá nhỏ” nghe rồi hát theo. Tôi nghĩ tình trạng này không thể kéo dài được, tôi phải quên cậu rồi, nếu không sẽ mãi chìm trong đau khổ mất. Tôi phải học cách quên cậu và mở lòng với người khác thôi. Tôi chợt nhớ một người bạn từng nói, yêu một người bao lâu thì phải mất gấp đôi thời gian đó mới quên được. Tôi yêu thầm cậu 10 năm rồi, bao giờ mới quên được đây?

>>> Xem thêm: những câu nói hay về cuộc sống

Ly

Dựa theo Vnexpress