Sau thất bại Wenger còn gì để biện minh

Thứ Hai, Tháng Ba 14th, 2016

Arsenal đã có một trận đấu kém cỏi trước Watford. Thất bại này khiến Pháo thủ phải đối mặt với nguy cơ thêm một mùa giải nữa kết thúc ngay từ tháng 3.

HLV Arsene Wenger bước vào trận đấu này với tư cách một kỷ lục gia: Không chiến lược gia nào từ thời hậu chiến giành được 6 chiếc Cúp FA giống như chiến lược gia người Pháp. Bản thân Pháo thủ thì đứng trước cơ hội làm nên lịch sử: Trở thành đội bóng đầu tiên sau 130 năm (kể từ Blackburn 1886) giành Cúp FA 3 lần liên tiếp. Nhưng rồi tất cả đã tan vỡ sau một thất bại cay đắng nữa.

Arsenal đầy rẫy vấn đề

Thật ra, việc Arsenal phải đặt quá nhiều hy vọng ở Cúp FA (với tất cả sự tôn trọng dành cho giải đấu lâu đời này) cũng đã cho thấy vấn đề của họ mùa giải này. Thua với ket qua bong da 0-2 trên sân nhà trước Barcelona ở vòng 16 đội Champions League, bị Leicester dẫn trước 8 điểm ở Premier League, mọi hy vọng của Wenger và các học trò dồn vào việc tới được Wembley mùa thứ 3 liên tiếp, và khi hy vọng đó tiêu tan, nó không chỉ là một thất bại, nó còn là sự báo hiệu một cuộc sụp đổ toàn diện.

Arsenal đã bỏ lỡ quá nhiều cơ hội

Trước khi trận đấu bắt đầu, Wenger đã nói nhiều về việc không thể nào chiều lòng các CĐV áo đỏ-trắng, về việc họ đã bị nuông chiều quá mức ra sao khi một suất dự Champions League và chiếc Cúp FA (như ở mùa trước) vẫn bị coi là dưới kỳ vọng. HLV người Pháp lựa chọn đội hình xuất phát như một sự khẳng định lại lập luận của ông: Wenger tung vào sân không chỉ đội 1, mà là những người giỏi nhất cho mọi vị trí mà ông có thể, Alexis Sanchez, Mesut Oezil, Olivier Giroud…, tất cả đều có mặt. Dường như Wenger muốn nói rằng nếu lần này thất bại, thì đó là lỗi của các cầu thủ, không phải của ông.

  • Xem keo bong da các trận cầu hấp dẫn nhất đang diễn ra

Arsenal đã khởi đầu đúng như Wenger mong đợi. Suốt 5 phút đầu tiên, Watford gần như không chạm bóng và Sanchez bỏ lỡ một cơ hội cực tốt từ cự ly gần. Nhưng rồi khi trận đấu càng trôi đi, nỗi ám ảnh về những thất bại gần đây của đội chủ sân Emirates càng hiện về rõ rệt. Họ cầm bóng nhiều hơn, hoàn toàn làm chủ thế trận, đôi khi chơi thứ bóng đá mà tưởng như đối thủ không thể kháng cự nổi, để rồi trong một phút lơ là, thủng lưới và sụp đổ.

Wenger cần một lối thoát danh dự

Phút lơ là đó đến ở phút 50. Watford đã chống đỡ gần như tuyệt vọng trong hiệp 1, để rồi vượt lên dẫn trước trong hiệp 2. Hai hậu vệ của Pháo thủ đã để Troy Deeney giành chiến thắng trong một pha không chiến, bóng được đưa từ đầu Deeney tới chân Odion Iglaho, người dễ dàng vượt qua Gabriel và hạ gục David Ospina, kẻ thế vai có phần miễn cưỡng của thủ thành bắt chính Petr Cech.

Arsenal đánh mất nhịp điệu thần tốc của 45 phút đầu từ sau bàn thua đó, và khi mà Wenger chưa kịp điều chỉnh để xoay chuyển cục diện thì đội bóng của ông đã phải nhận cú nốc ao ở phút 63. Deeney lại là chìa khóa cho Watford. Anh nhận bóng trong vòng cấm địa, giữ được bóng trước sức ép lớn từ đối thủ rồi chuyền cho Adlene Guedioura, người đã xé toạc mành lưới Arsenal với cú sút như búa bổ. Ospina thậm chí còn không kịp giơ tay lên, chứ đừng nói cản phá.

Wenger “sống mòn” tại Arsenal

Bàn gỡ của tiền đạo vào sân từ ghế dự bị Danny Welbeck cho đội chủ nhà ở phút 88 đã tỏ ra quá ít ỏi và quá muộn. Watford đứng vững trong khoảng thời gian ít ỏi còn lại và ăn mừng như thể họ đã vô địch.

6 tuần trước, Arsenal còn đang nói về cú ăn ba, về một cuộc chia tay đầy vinh quang như trong mơ với HLV người hùng của họ. Giờ đây, nếu Wenger từ chức vào cuối mùa này, nhiều CĐV áo đỏ-trắng sẽ coi đó là một lối thoát danh dự, cho cả ông và đội bóng của họ.